Một Dòng Họ Không Có Đạo, Không Có Tầm Nhìn – Vì Sao Con Cháu Mãi Luẩn Quẩn?
Trong cuộc sống hiện đại, nhiều người mải mê chạy theo vật chất, danh vọng mà quên mất rằng: sự phát triển bền vững của một gia đình, một dòng họ không đến từ tiền bạc, mà bắt đầu từ đạo nghĩa và tầm nhìn. Nếu không có hai yếu tố này, dù con cháu có tài giỏi đến đâu cũng dễ rơi vào vòng luẩn quẩn, không thể vươn xa.
Đạo nghĩa – Gốc rễ làm người trong mỗi dòng họ
Trong một gia tộc, “đạo” chính là nền tảng
đạo đức, là trật tự trong lối sống và cách hành xử. Khi trong họ không ai biết
kính trên nhường dưới, không ai giữ lễ nghĩa, thì sớm muộn cũng nảy sinh xung đột,
nghi kỵ, chia rẽ. Mỗi cá nhân đều lo cho lợi ích riêng, không ai nghĩ đến sự
phát triển chung của cả dòng họ.
Một dòng họ không có đạo lý dễ rơi vào cảnh
mạnh ai nấy sống, thiếu gắn kết, thiếu tình thân. Trẻ con lớn lên không có hình
mẫu để noi theo. Người lớn không có trách nhiệm làm gương. Từ đó, đạo đức dần
mai một, và cái "gốc" của một gia tộc bị lung lay.
Đạo không phải những lời dạy giáo điều,
mà là những hành động cụ thể:
– Biết kính trọng tổ tiên.
– Biết chăm lo cho ông bà, cha mẹ.
– Biết sống tử tế với anh em họ hàng.
– Biết giữ lời hứa, biết sống nghĩa
tình.
Không có đạo, thì không thể dạy con cháu
nên người.
Tầm nhìn – Đôi mắt hướng về tương lai của dòng tộc
Nếu đạo là cái gốc, thì tầm nhìn là
nhánh cây vươn ra trời rộng. Một gia tộc thiếu người biết nghĩ xa, lo xa sẽ mãi
luẩn quẩn với những chuyện vụn vặt, không dám mơ, không dám làm. Khi đó, con
cháu dù có học giỏi, có cơ hội, cũng dễ quay về sống kiểu “an toàn” – một cuộc
đời không thử thách, không bước ra khỏi “cái sân nhà”.
Tầm nhìn thể hiện ở chỗ:
– Có người biết ươm mầm khát vọng cho thế
hệ sau.
– Có người khuyến khích con cháu học
hành, làm việc lớn.
– Có người biết hy sinh hiện tại để xây
dựng tương lai.
– Có người biết dạy con cái rằng: “Người
họ mình cũng có thể thành công, cũng có thể bước ra thế giới!”
Không có tầm nhìn, thì con cháu chỉ thấy
gần, nghĩ nhỏ, sống quanh quẩn.
Cái sân – không gian hay giới hạn vô hình?
Hình ảnh “cái sân” ở đây không chỉ là
sân nhà theo nghĩa đen. Đó là hình ảnh ẩn dụ cho sự giới hạn trong tư duy và lựa
chọn sống. Khi không được truyền cảm hứng, con cháu sẽ lớn lên với suy nghĩ:
– “Thôi cứ như cha mẹ là được rồi.”
– “Mình sinh ra trong gia đình bình thường,
làm sao mơ xa?”
– “Làm cái gì ổn định thôi, đừng thử làm
gì khác.”
Cứ thế, bao thế hệ sinh ra – lớn lên – lập
gia đình – rồi lại sống y như thế hệ trước, dù thế giới ngoài kia đang đổi thay
từng ngày. Cái sân ấy trở thành một vòng tròn lặp lại, và đau lòng thay: chính
gia đình, chính dòng họ là nơi dựng nên những bức tường vô hình ấy.
Muốn đổi đời, phải có người khai sáng
Không cần cả dòng họ phải thành công rực
rỡ ngay lập tức. Chỉ cần một người có tâm và có tầm, biết nhìn xa và dám hành động.
Người đó sẽ là ngọn đèn soi đường, là một hạt giống gieo mầm hy vọng cho cả gia
tộc.
Họ có thể không giàu, nhưng sống
tử tế, có lý tưởng.
Họ có thể không làm quan lớn,
nhưng biết dạy con biết người, biết nghĩa.
Họ có thể không danh tiếng,
nhưng luôn mang trong mình khát vọng xây dựng thế hệ sau tốt hơn thế hệ trước.
Chỉ cần một người như thế, cả dòng họ có thể thay đổi.
Kết luận: Gieo đạo lý, nuôi chí lớn – xây tương lai cho
dòng họ và đất nước
Chúng ta thường nói đến phát triển quốc
gia, nhưng quên rằng: mỗi gia tộc là một viên gạch nền móng cho đất nước. Muốn
đất nước hùng mạnh, từng dòng họ phải có tinh thần mạnh mẽ. Từng người trong
gia đình phải biết sống có đạo, có khát vọng, có tầm nhìn.
Nếu chúng ta muốn con cháu bước ra thế
giới, thì ngay hôm nay, chúng ta – những người đi trước – phải bắt đầu gieo đạo
lý, truyền niềm tin, thắp lên ước mơ.
Hãy để con cháu thấy rằng:
– “Người họ mình không chỉ biết sống, mà
còn biết làm.”
– “Không chỉ biết tồn tại, mà còn biết
vươn lên.”
– “Không chỉ biết giữ nếp cũ, mà còn dám
mở đường mới.”
Một dòng họ có thể thay đổi cả một thế hệ.
Và nhiều dòng họ thay đổi – là lúc đất nước thay da đổi thịt.
Tác giả: Đoàn Bá Hoa